- Đây có là gì, đừng quên có một vị cao thủ đánh chết trấn trưởng, đó chính là tinh anh cấp 15, hiện tại làm hại cả trấn không tiếp nhận được nhiệm vụ của trấn trưởng.
Một số người chơi tiếp nhận nhiệm vụ của trấn trưởng tức giận đến thổ huyết, hận không thể ăn tươi nuốt sống vị cao thủ kia.
- 21 ngân tệ, giá này cũng quá cao đi, ta ngay cả 1% tiền cũng không đủ.
Người chơi vây xem thán phục không thôi, hiện tại Thần Vực mở ra đã 10 tiếng, khó mà tin được đã có người đánh ra trang bị cao cấp như vậy, hơn nữa còn lấy ra bán.
Phải biết các công đoàn lớn cùng phòng làm việc, trang bị đánh ra đều dùng trên người mình, cố gắng hết sức để tăng ưu thế, căn bản không có khả năng lấy ra bán, hiện tại người chơi phổ biến là cấp 1, trang bị cấp 5 là nghĩ cũng không dám nghĩ tới, chứ nói gì đến thuẫn thanh đồng cấp , nhưng giá 21 ngân tệ thì quá cao, người chơi bình thường thu nhập 1 ngày chưa đến 20 đồng, 21 ngân tệ là 2100 đồng, căn bản là chịu không nổi.
Thạch Phong nhìn người chơi càng ngày càng nhiều, mỉm cười cũng không nói gì.
Chỉ chốc lát có một đội người chơi chạy tới, cầm đầu là một vị Thuẫn Chiến Sĩ.
- Tránh ra, tránh ra, U Ảnh chúng ta tới rồi, đồ vật trên sạp chúng ta bao hết, những người khác có thể giải tán được rồi.
U Ảnh tiểu đội chen tách ra một con đường để Thuẫn Chiến Sĩ đi vào.
Thạch Phong quét mắt qua, phát hiện hắn nhận ra Thuẫn Chiến Sĩ này, hắn tên là Viêm Hổ, là người đứng đầu U Ảnh tại Hồng Diệp Trấn, đời trước hắn không thể phát triển nhanh chóng, lien tục bị lôi ra làm bia đỡ đạn, trong đó có ba thành công lao là nhờ sự nỗ lực của Viêm Hổ, không ngờ nhanh như vậy đã gặp mặt.
- Ngươi chính là chủ hàng?
Viêm Hổ nhìn lá chắn hình chữ thập màu xanh da trời mà kích động không thôi, sau đó nhìn sang Thạch Phong, không có Quan Sát Chi Nhãn, không nhìn ra đẳng cấp, một thân bộ đồ tân thủ, trên người cũng không hề có ký hiệu của công đoàn, chỉ là một người chơi bình thường, nhưng có thể đánh rơi ra trang bị, chắc là nhờ vào vận khí tốt.
Thạch Phong gật đầu nói:
- Không sai.
- Vậy được rồi, những thứ đồ này ta muốn hết rồi, một giá duy nhất 1 ngân tệ.
Viêm Hổ ngạo nghễ nói.
Giống như đồ vật trên sạp hàng đều là rác rưởi, không đáng tiền, cho ngươi 1 ngân tệ là để mắt tới ngươi rồi.
- Ta đây định giá rồi, không cho trả giá, xin đừng ở đây kì kèo mặc cả, ảnh hưởng đến việc làm ăn của ta.
Thạch Phong cũng không tức giận, không để ý đến Viêm Hổ.
Lúc này sắc mặt Viêm Hổ tái xanh, căm tức nhìn Thạch Phong, cười lạnh nói:
- Ngươi nhất định muốn đối đầu với U Ảnh Hội chúng ta? Ta cho ngươi một cơ hội, ngươi suy nghĩ thật kỹ đi rồi nói.
Nhất thời 5 tên thành viên U Ảnh xông tới.
Thạch Phong lườm Viêm Hổ một cái, rất thẳng thắn nói:
- Ngu ngốc.
Dám ở trong Hồng Diệp Trấn uy hiếp hắn, chẳng lẽ hắn không biết trong tiểu trấn không thể động thủ sao?
- Ngươi muốn chết!
Viêm Hổ giận dữ, hai mắt đỏ như máu, giống như hiện tại sẽ giết Thạch Phong.
- Ha ha ha, thật là thú vị, cấp 5 Thanh Đồng Thuẫn, làm sao có thể thiếu Thích Khách Liên Minh chúng ta chứ.
Lúc này lại đi tới hơn 10 người, mỗi người đều mang ký hiệu của Thích Khách Liên Minh, người vừa nói chính là Thứ Tâm, Thứ Tâm nhìn thấy hàng chính nhất thời liền sững sờ.
Trước đó, cao thủ Thạch Phong một lần liền thông qua khiêu chiến đồng thưởng, không ngờ lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa còn chiếm được trang bị thanh đồng cấp 5, nhất định là đánh chết quái tinh anh cấp 5, trong lòng càng bội phục Thạch Phong Thạch Phong hơn.
- Đây là 24 ngân tệ, ta muốn hết rồi, kết giao bằng hữu đi, sau đó có trang bị nào tốt, nhất định phải ưu tiên Thích Khách Liên Minh chúng ta.
Thứ Tâm không nói hai lời liền giao dịch 24 ngân tệ, tuy 24 ngân tệ rất cực khổ để góp đủ nhưng có thể cùng Thạch Phong cao thủ như vậy kết giao bằng hữu, chỉ có 2 chữ đáng giá.
- Được, ngươi đã sảng khoái như vậy, 50 đồng cũng không cần trả lại, liên hệ sau.
Thạch Phong rất rõ ràng đây là Thứ Tâm lấy lòng hắn, có thể hợp tác với đại công hội như vậy cũng không tệ.
Mà xung quanh người chơi đều bị khí thế của Thích Khách Liên Minh khiến cho giật mình, vừa ra tay là 24 ngân tệ, mắt còn không chớp lấy một cái, đây mới là đại công hội, để rất nhiều người chơi đều muốn đi báo danh, so sánh với U Ảnh công đoàn đó, nhất định không có tiền đồ, dồn dập quăng tới ánh mắt khinh bỉ.
Bị Thạch Phong khinh bỉ, bị Thích Khách Liên Minh vỗ mặt, mặt Viêm Hổ đỏ bừng, khóe mắt căng tới sắp rách, gọi một tên Thích Khách đến, lạnh lùng nói:
- U Lang ngươi đi theo dõi tiểu tử kia, ta muốn cho hắn biết, kết quả khi đối nghịch với U Ảnh.
Một bên khác, Thạch Phong đã sớm rời đi, đang ở khu thương mại mua đồ vật.
Trên người có 24 ngân tệ, so với tài sản của một công đoàn phổ thông ở Hồng Diệp Trấn thì còn nhiều hơn, hoàn toàn chính là cường hào, mua đồ chính là vung tay vung chân.
Một bình hắc thiết tửu giá 25 đồng mua 20 bình.
Một quả bom khói giá 20 đồng mua 30 quả.
Một quả táo giá 5 đồng mua 100 quả, mỗi giây khôi phục 30 điểm sinh mệnh, kéo dài 10 giây.
Một lọ nước ma pháp giá 5 đồng mua 100 lọ, mỗi giây khôi phục 30 điểm MP. Kéo dài 10 giây.
Chỉ còn dư lại có 3 ngân tệ.
- Phong ca ngươi cuối cùng cũng đến rồi, chúng ta bây giờ làm gì?
Hắc Tử một mực chờ ở khu thương mại, hiện tại sắc mặt đen thui, ánh mắt mang theo vẻ u oán, Thần Vực mở ra đã vượt quá 9 giờ, ngoại trừ mở ra tên gọi nhà thám hiểm, đến một sợi lông đều không có được, sắp buồn đến chết rồi.
- Đi thôi, chúng ta đi đánh quái.
Thạch Phong cười cười, gửi một lời mời vào tổ đội.