Sau khi Tuyệt Thiên chết liền theo gió biến mất.
Thạch Phong ngắm nghía chuỷ thủ mà Tuyệt Thiên rơi ra, lưỡi đao phảng phất như có thể rạch cả không khí, độ sắc bén thế này tuyệt đối là hiếm thấy.
- Ám Sát Chi Nhận?
Thạch Phong nhìn giới thiệu thuộc tính, phát hiện quả nhiên là trang bị cực phẩm của Thích Khách.
Ám Sát Chi Nhận (Lưỡi dao ám sát), chủy thủ, Bí Ngân cấp, đẳng cấp trang bị cấp 8, hạn chế chức nghiệp: Thích Khách.
Công kích 51
Lực lượng +5
Nhanh nhẹn +12
Tốc độ đánh +2 Độ bền 35/60.
Kỹ năng bị động Lợi Nhận (lưỡi dao sắc bén), lúc công kích có 15% tạo thành hiệu quả phá giáp, phòng ngự giảm xuống 50%, duy trì liên tục 10 giây, không thể chồng thêm hiệu quả.
Công kích cao với phá giáp cao như vậy, khó trách có thể tạo thành thương tổn cực lớn.
Thanh Ám Sát Chi Nhận này hoàn toàn là vũ khí chế tạo ra nhằm mục đích nâng cao lực công kích và tốc độ để ám sát, tuyệt đối là vũ khí hệ nhanh nhẹn bọn Thích Khách thích nhất, theo Thạch Phong suy đoán, tối thiểu giá trị 1 kim tệ trở lên.
- Lần này xử lý Tuyệt Thiên, hắn muốn khôi phục lại, chỉ sợ cần một đoạn thời gian.
Thạch Phong nhìn Ám Sát Chi Nhận, cười cười.
Trước đấy Thạch Phong lo lắng về sau bị Tuyệt Thiên suốt ngày đi theo đánh lén bất ngờ, hiện tại dùng Băng Lam Ma Diễm hung hăng dạy dỗ Tuyệt Thiên một lần, không chỉ làm cho hắn hạ một cấp, trang bị toàn thân đều hủy, còn tuôn ra Ám Sát Chi Nhận, Tuyệt Thiên muốn trong thời gian ngắn tìm hắn gây sự đã không thể nào.
- Phong ca, ngươi… ngươi quả thực đẹp trai ngây người, vừa rồi căn bản chính là Hỏa Thần trên đời, ta chỉ ở phía xa nhìn xem đã cảm thấy nó đốt quá lợi hại, không nghĩ tới Kiếm Sĩ còn có kỹ năng như vậy, sớm biết thì ta đã chơi Kiếm Sĩ rồi, về sau chỉ dùng một chiêu này đi tán gái, khẳng định tán ai người đó đổ.
Hắc Tử hưng phấn chạy tới, nhìn Băng Lam Ma Diễm bập bùng trên người Thạch Phong, vô cùng hâm mộ.
Về phần Thạch Phong đánh chết Tuyệt Thiên, Hắc Tử hoàn toàn không coi nó là chuyện lạ.
Trong mắt Hắc Tử, Tuyệt Thiên đích thật là cao thủ, nhưng chỉ như tinh anh của Võ Lâm Minh mà thôi, Thạch Phong có thể làm thịt hắn quá bình thường. Ngược lại ngọn lửa màu xanh lam trên người Thạch Phong lại đẹp trai đến ngây người, khiến cho người ta khiếp sợ.
Nghe Hắc Tử coi Băng Lam Ma Diễm thành công cụ tán gái, Thạch Phong nhất thời không còn gì để nói, không rõ Hắc Tử suốt ngày suy nghĩ cái gì.
- Ngọn lửa này không phải kỹ năng của Kiếm Sĩ, mà là Dị Hỏa, có thể tăng lên công kích của người chơi.
Thạch Phong giải thích.
- Dị Hỏa?
Vẻ mặt Hắc Tử mờ mịt.
Tuy Hắc Tử không biết cái gì gọi là Dị Hỏa, nhưng nghe được có thể tăng lên công kích, khẳng định cực kỳ trân quý, chứng kiến Thạch Phong có thể có được vật như vậy, hắn không có ghen ghét, mà mừng rỡ phát ra từ nội tâm.
Lúc này Tịch Mịch Như Tuyết cũng nhặt hết đồ rơi xuống rồi chạy tới, chứng kiến Thạch Phong toàn thân bốc lửa, nhiệt độ cao rừng rực, còn có thể điều khiển ngọn lửa màu xanh lam hoa mỹ ấy, cũng vô cùng chấn động, thiếu chút nữa coi Thạch Phong thành chức nghiệp ẩn, bất quá sau khi nghe Hắc Tử nói, Tịch Mịch Như Tuyết cũng hiểu Băng Lam Ma Diễm trân quý và lợi hại.
Băng Lam Ma Diễm tuyệt đối là bí mật của Thạch Phong. Nếu để người khác biết những bí mật này, nhất định sẽ có rất nhiều kẻ muốn có được Băng Lam Ma Diễm. Nhưng Thạch Phong lại nguyện ý nói cho hắn biết, chứng minh Thạch Phong tin tưởng hắn, chỉ bằng phần tin tưởng này, Tịch Mịch Như Tuyết cảm thấy coi như bán mạng cho Thạch Phong cũng đáng.
- Trước đừng tám chuyện, chúng ta lập tức xử lý Cương Bì Hà Mã, sau đó rời đi, chờ Tuyệt Thiên sống lại, nói không chừng sẽ nói cho Võ Lâm Minh tới nơi này vây bắt chúng ta.
Thạch Phong không giải thích nữa, mà chuyển hướng Cương Bì Hà Mã.
Hắc Tử cũng hiểu rõ nơi này không thể ở lâu, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, trợ giúp Thạch Phong công kích cùng hạn chế Cương Bì Hà Mã.
Tuy Cương Bì Hà Mã phòng cao máu dày, nhưng điểm bị cận kia sớm đã quyết định sẽ bị Thạch Phong ung dung đùa tới chết.
Thạch Phong cần phải làm là xông lên toàn lực công kích, tất cả kỹ năng bộc phát đều dùng, sau đó xoay người thoát khỏi, Hắc Tử ở phía xa liều mạng tấn công.
Chỉ cần Thạch Phong sử dụng hết kỹ năng, Hắc Tử sẽ dùng Tà Ác Tiên Si hạn chế Cương Bì Hà Mã di chuyển, Tịch Mịch Như Tuyết Xung Phong lên Đoạn Gân sau đó lại tránh, Thạch Phong rời xa Cương Bì Hà Mã hơn 25 mét, tiếp đó Cương Bì Hà Mã sẽ mất đi mục tiêu, mờ mịt xông loạn, đợi cho kỹ năng của Thạch Phong hết CD, lại nối tiếp một trận oanh tạc điên cuồng, cứ tuần hoàn như thế.
Lúc này đây Thạch Phong không có giữ lại thực lực, trực tiếp sử dụng Băng Lam Ma Diễm, làm cho thương tổn tăng lên 20%, đồng thời làm cho uy lực kỹ năng hệ băng hoả tăng lên 40%.
Nâng cao lên xong, giúp Thạch Phong công kích Cương Bì Hà Mã thoải mái hơn rất nhiều, cho dù là cú chém ngang đều có thể tạo thành năm sáu chục điểm tổn thương, Diễm Lôi Bạo càng có thể tạo thành bốn trăm điểm thương tổn trở lên.
Dù Cương Bì Hà Mã phòng cao máu dày, nhưng thanh máu cũng không ngừng giảm xuống.
Mấy phút sau, Cương Bì Hà Mã kêu thảm, ầm ầm ngã xuống đất, tuôn ra bốn vật phẩm và rất nhiều điểm kinh nghiệm.
Trong ba vật phẩm có hai món là trang bị Thanh Đồng cấp 15, còn có một viên bảo thạch sức mạnh bậc một và tài liệu chế bì giáp Thanh Đồng, này là nhờ Ám Ảnh Chúc Phúc, bằng không một con tinh anh cấp 15, ngoại trừ điểm kinh nghiệm rất nhiều ra, thì chỉ rơi xuống một trang bị Thanh Đồng và một ít tài liệu.
- Chúng ta đi thôi, đi địa phương khác giết Chiểu Trạch Hà Mã.
Giết Cương Bì Hà Mã xong, Thạch Phong mang theo Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết đi địa điểm đánh quái khác.