Trọng Sinh Thành Kiếm Thần Mạnh Nhất

Chương 155: Dành riêng cho mình (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Treo giải thưởng trong Thần Vực là có thể nhờ Hệ thống chủ thần đi chấp hành, chỉ cần người chơi hoàn thành nhiệm vụ được treo giải, trình ra tư liệu chứng minh, Hệ thống chủ thần sẽ tiến hành xác nhận, nếu xác nhận đúng, sẽ giao tiền thưởng trước đó để vào cho người chơi, hoàn toàn không cần lão bản đi xác nhận, lãng phí thời gian.

Trước đấy Thạch Phong bỏ 5 kim và một triệu điểm tín dụng vào trong hệ thống Chủ Thần, cũng đủ chơi lâu dài với Võ Lâm Minh một hai tháng.

Nhưng hiện tại xem xét, Thạch Phong ngốc tại chỗ.

5 kim tệ đã không còn, một triệu điểm tín dụng còn thừa lại tám trăm ngàn.

Kích sát một thành viên bình thường mới cho 1 ngân tệ hoặc một trăm điểm tín dụng, 5 kim tệ chính là 500 lần đánh chết. Nếu tinh anh của công hội chính là 10 ngân tệ hoặc một ngàn điểm tín dụng, cũng tương đương với 50 lần đánh chết, đủ để cho tất cả tinh anh của Võ Lâm Minh ở Hồng Diệp Trấn biến thành cấp 0, chớ nói chi là còn có 100 nghìn điểm tín dụng chờ ở một bên.

Mới ngắn ngủn hơn hai ngày, đã tốn nhiều như vậy, cơ hồ là giết tất cả thành viên Võ Lâm Minh ở Hồng Diệp Trấn mấy lần.

Điều này cơ hồ là đả kích huỷ diệt với Võ Lâm Minh ở Hồng Diệp Trấn, khó trách trên đường cái không thấy được người chơi của Võ Lâm Minh.

Thạch Phong chứng kiến những số liệu và video chứng minh xong, trong lòng chỉ có một chữ.

Sướng!

Bị giết thành như vậy, Võ Lâm Minh khẳng định đã phế.

Ở trên số liệu thống kê những người truy giết, có một nữ Thích Khách giết nhiều nhất, giết hơn năm mươi thành viên Võ Lâm Minh, mà còn không lập lại, điều này gây ra sự chú ý của Thạch Phong.

Xem hết video nữ Thích Khách kia đánh người, Thạch Phong cảm khái không thôi.

Thủ pháp này thật quá thuần thục, trong chiến đấu sử dụng kỹ năng càng liền mạch như dòng chảy, lại còn đúng lúc, tuyệt đối là cao thủ Thích Khách hiếm gặp.

- Hỏa Vũ?

Thạch Phong nhìn tên, trong lòng lẩm bẩm nhắc lại, trong ấn tượng của hắn, hình như không có người nào, không có một nữ cao thủ Thích Khách nào tên Hỏa Vũ.

Lúc này đột nhiên Hắc Tử gửi tới yêu cầu gọi điện thoại.

- Hắc Tử, đã xảy ra chuyện gì?

Thạch Phong biết Hắc Tử sẽ không tùy tiện liên lạc hắn, khả năng duy nhất chính là đã có chuyện.

- Phong ca, không biết vì sao mà đám Võ Lâm Minh chết tiệt kia phát hiện bọn ta, còn phái rất nhiều tinh anh đến vây giết, trong đó còn có mấy cao thủ từ trước tới nay ta chưa từng gặp qua ở Võ Lâm Minh.

- Bọn ta toàn lực phá vòng vây, nhưng đều tại ta vô dụng, Khả Nhạc vì che chở bọn ta, bản thân lưu lại ngăn cản đám người đó, mấy người khác vì mở đường, cũng bị vây giết chết rồi, đến hiện giờ chỉ còn ta và Tịch Mịch Như Tuyết sống sót, Phong ca phải cẩn thận, tuyệt đối không được để bọn họ phát hiện, chỉ cần bị phát hiện, ngay cả Quyển Trục Hồi Thành cũng không có cách nào sử dụng.

Hắc Tử nói rất gấp gáp, trong giọng nói mang đầy phẫn nộ và không cam lòng.

Kể từ khi cùng mấy người Khả Nhạc đánh quái thăng cấp, cùng nhau mạo hiểm, sống chết với nhau, đã sớm có ràng buộc tình cảm sâu đậm, hiện tại mấy người Khả Nhạc vì để hắn chạy thoát, chủ động lưu lại ngăn trở, hắn chỉ có thể chạy trốn…

Nghĩ tới đây, Hắc Tử tức giận vì sự bất lực của mình, nếu hắn có thể càng mạnh hơn một chút, nói không chừng không cần trơ mắt nhìn đồng đội chết.

- Ngươi ở chỗ nào? Ta sẽ đi ngay bây giờ.

Nghe Hắc Tử nói như thế, lửa giận của Thạch Phong bùng phát, bất quá hắn vẫn tỉnh táo hỏi.

- Phong ca, ngươi đừng thế, nơi này Võ Lâm Minh quá nhiều, hơn nữa còn có mấy cao thủ, ta sẽ cùng Tịnh Mịch nghĩ biện pháp chạy thoát.

Hắc Tử mở miệng khuyên can, sở dĩ hắn liên lạc Thạch Phong, chính là lo lắng Thạch Phong sẽ không cẩn thận gặp phải Võ Lâm Minh, hắn không phải không tin thực lực của Thạch Phong, mà là Võ Lâm Minh người đông thế mạnh, lại có vài cao thủ, căn bản không có chút xíu cơ hội.

- Nói cho ta biết các ngươi ở đâu.

Đôi mắt Thạch Phong sắc lạnh, thanh âm lạnh lẽo, gằn từng chữ từng chữ nói.

Hắc Tử nghe vậy, biết Thạch Phong rất nghiêm túc, hơn nữa rất tức giận, chỉ đành chịu mà nói:

- Bọn ta ở thung lũng Cuồng Phong.

- Được, ta đến ngay, các ngươi chú ý đừng để bị vây quanh.

Thạch Phong nói.

- Ta và Tịch Mịch Như Tuyết trốn vào sâu trong thung lũng Cuồng Phong, nơi này khắp nơi đều là bụi cỏ cao còn có sương mù, bọn họ không dễ dàng phát hiện bọn ta.

Trong lòng Hắc Tử cảm thấy mình không nên liên lạc Thạch Phong, như vậy sẽ không kéo Thạch Phong vào.

- Vậy là tốt rồi, Quyển Trục Hồi Thành không thể sử dụng có thể là bởi vì dính kỹ năng đặc biệt, bất quá các ngươi có thể sử dụng Quyển Trục Ẩn Nặc, như vậy bọn họ muốn phát hiện các ngươi sẽ khó hơn nữa, chú ý tìm địa phương trốn kĩ, ta nhất định sẽ đến.

Thạch Phong nói xong cúp cuộc gọi.

Tuy không biết vì sao Võ Lâm Minh lại xuất hiện một đống người, còn có cao thủ dẫn đầu, bất quá cho rằng hắn dễ bị bắt nạt như vậy thì hết sức sai.

Sau đó Thạch Phong lập tức chạy vội về phía thung lũng Cuồng Phong.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 57%👉

Thành viên bố cáo️🏆️