Khương Ngư ngậm miệng, thật ra đối với lời Lý Lệ nói, cô rất tức giận, thế nhưng Lý Lệ suy cho cùng là mẹ Thẩm Yến Đình, cô cũng không thể vả cho bà ta một cái, chỉ có thể khẽ gật đầu.
“Em yên tâm, tôi sẽ xử lý tốt, nếu bà ta không muốn ở lại cục cảnh sát thì xin lỗi em.”
Hai người nói chuyện không coi ai ra gì, giống như thể một giây sau Lý Lệ sẽ phải vào đó, Lý Lệ tái mét mặt.
“Dừng lại, không cho phép các người đi, nói cho rõ ràng ra, các người nghĩ các người là ai, còn bảo cho tôi vào tù, cửa toà án các người cũng không biết đi thế nào đâu, người trẻ tuổi đừng nói mạnh miệng, cẩn thận rơi mất lưỡi, tiền này các người không cần, về sau sẽ không có nữa.”
Khương Ngư nghe xong lời này, đột nhiên khẽ cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây