Nghe thấy lời Hoắc Chính Hồng, thật ra mọi người đều có hơi khó xử, dù sao lời này nghe ra thì thật không có thiện ý chút nào.
Sắc mặt Hoắc Diên Xuyên, thậm chí đã lạnh xuống, anh cảm thấy Khương Ngư ở nhà họ Hoắc, chính là sẽ chịu tủi thân, ngược lại là Khương Ngư nhẹ nhàng vỗ lên cánh tay Hoắc Diên Xuyên, giả bộ như vô ý hỏi.
“Chúng ta đến muộn sao? Không phải là thời gian này à? Chẳng lẽ lại là em nhớ lầm rồi hả? Khiến cho cô phải đợi một trận thật lâu, trái lại là chúng ta không đúng rồi.”
“Đương nhiên là không, là bọn họ đến sớm. Nếu em không thích, bây giờ chúng ta rời đi, không phải bọn nhỏ cũng nói muốn đi ăn một nhà hàng khác hay sao?”
Nếu như nói lời này của Hoắc Chính Hồng khiến cho người ta cảm thấy lúng túng, vậy thì lời này của Hoắc Diên Xuyên, chính là hoàn toàn không cho Hoắc Chính Hồng mặt mũi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây