Khương Ngư nhìn Lục Thanh Ninh ở cách đó không xa, một tiểu thư ngang ngược như vậy mà lúc này lại an phận đứng ở nơi đó, xem ra cô ấy rất thích Tân Dã.
Vì biết quá khứ của Tân Dã nên Khương Ngư mong rằng sẽ có một người có thể yêu Tân Dã hết lòng, cô hy vọng, Lục Thanh Ninh có thể là người đó.
Cô ôm Tân Dã, trong khi Tân Dã ngơ ngác thì cô cũng tham lam cảm nhận hơi ấm của Khương Ngư, đây chính là ánh sáng của cậu.
Cậu vĩnh viễn sẽ không thể quên được trong đêm mưa tầm tã, Khương Ngư đã vươn tay ra giúp mình.
“Đi đi, có người đang chờ em. Tân Dã, em nhất định phải thật vui vẻ, thật hạnh phúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây