“Trần Tư Nguyệt, nhiều năm như vậy, quả nhiên em không hề thích anh chút nào, em biết cách làm tổn thương anh sâu nhất, trái tim em làm bằng đá sao?”
“Bớt nói nhảm lại, Lâm Chính Cường, anh nói buổi tối kia là anh, được, anh lấy ra chứng cứ đi, còn có con của tôi ở đâu?”
Trần Tư Nguyệt vậy mà giữ vững được một tia lý trí hiếm có.
Nghe thấy Trần Tư Nguyệt hỏi như vậy, sắc mặt Lâm Chính Cường thay đổi.
“Là anh có lỗi với em, đêm hôm đó, thật ra em không nhìn lầm, ban đầu người đi vào phòng quả thật là Tống Danh Thành, chỉ có điều anh ấy nhớ ra phòng của anh và Tô Nhu cách nhau gần hơn, nên đã đổi với anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây