Đồng tử Tống Ngọc Hàn co rụt lại, không hiểu rõ ý tứ của Tống Nghiên Tuyết.
“Cái gì mà chị em ruột? Chị Nghiên Tuyết, chị đang nói cái gì vậy?”
Tống Nghiên Tuyết khẽ cười, nhưng vừa cười một tiếng đã động đến vết thương, cô ta đau đớn nhe răng nhếch miệng.
“Bởi vì em căn bản không phải con của Tô Nhu, mà chính là con của cha và dì Nguyệt, mà dì Nguyệt là dì hai của chị.”
Đầu óc của Tống Ngọc Hàn, đơn giản cũng có hơi không biết nghĩ gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây