Trong lòng Tống Nghiên Tuyết xoắn xuýt, nhưng vẫn cất bình axit này vào trong túi.
Cô ta hít sâu một hơi, nói với Nhạc Hồng Linh.
“Tôi có quan hệ không tốt với Khương Ngư, cho nên tôi cũng không chắc chắn, có thể hẹn được cô ta ra ngoài hay không.”
Nhạc Hồng Linh âm thầm mắng Tống Nghiên Tuyết vô dụng, nhưng tình cảnh hiện tại của cô ta không tốt, cô ta biết hiện tại còn cần đến Tống Nghiên Tuyết, cho nên thái độ vẫn tính là nhu hòa.
“Đây là đương nhiên, chỉ có điều, cô phải nhớ kỹ, không phải cô vì tôi, mà chính là vì bản thân cô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây