So với sự kinh ngạc của người nhà họ Hoắc thì Khương Ngư tương đối bình tĩnh, vì cô không mấy để tâm tới nhà họ Hoắc nên sẽ không bị người nhà họ Hoắc làm ảnh hưởng đến tâm tình của mình.
Nhưng cô cũng không hiểu lắm, tại sao người nhà họ Hoắc lại tới đây, không đến mức đến chúc phúc cho cô chứ?
Cô cũng không cho rằng Hoắc Tú Tú và Tống Phương sẽ có lòng tốt như thế, bọn họ còn ước gì mình xuất thân thấp hèn để bọn họ có thể nắm chặt trong tay.
Tô Nhu nắm chặt tay Khương Ngư thì thầm.
“Xem mẹ xả giận cho con đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây