Có điều, đến buổi tối lúc ăn cơm, Tân Dã vẫn kể lại chuyện này cho Khương Ngư nghe.
“Ừ, không có gì đâu, chỉ là hai quả trứng mà thôi, đưa cho bọn họ đi. Mấy đứa bé trong nhà đó cũng thật đáng thương.”
Ngoài miệng Khương Ngư nói rất đáng thương nhưng vẻ mặt lại rất thờ ơ.
“Xấu trúc sinh ra măng tốt. Chị nhìn trong nhà họ thì Chiêu Đệ cũng khá tốt, để xem có thể vùng lên được không. Nếu không thể tự đứng được thì cứ đợi bị bọn họ hút máu đi.”
Khương Ngư vừa ăn vừa trêu chọc A Ly.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây