“Bà nội, chúng ta cứ như vậy mà đem Thất Muội của cháu cho người khác sao?”
Chiêu Đệ và mụ già kia trốn sang một bên nhìn dì Trương bế đứa bé vào.
Mụ già trợn mắt.
“Mày thì biết cái gì, tao làm như vậy là để tốt cho cục nợ đó thôi. Tao đã nghe ngóng về gia đình này rồi, trong nhà mở tiệm bán món kho. Trên con phố này, tiệm nhà cô ta buôn bán tốt nhất, rất có tiền.
Thêm một thời gian nữa là mẹ mày phải vào tù rồi, đến lúc đó thiếu đi một sức lao động không nói mà còn nhiều thêm một miệng ăn. Sớm muốn gì đứa em gái này của mày cũng phải cảm tạ bà già này thôi, bởi vì tao đã tìm cho nó một gia đình tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây