Hoắc Diên Xuyên ở chỗ này đào bới suốt một ngày một đêm không ngủ không nghỉ, một giọt nước cũng không uống.
Mưa to thấm qua quần áo, toàn thân lạnh buốt, nhưng trán lại nóng hổi như thể có thể luộc chín cả trứng gà.
Chu Thiệu nhìn những người bị thương khác đang được cáng đi, nhìn đám đông xung quanh, thở dài rồi đi về phía Hoắc Diên Xuyên.
“Lão Hoắc, chúng ta đã tìm kiếm ở những nơi có thể tìm được rồi nhưng vẫn không tìm được người. Có thể Khương Ngư đã bị cuốn trôi về hạ lưu rồi. Trời vẫn đang mưa, lở đất có thể tiếp tục xảy ra bất cứ lúc nào. Việc cứu hộ không thể tiếp tục được nữa, chúng ta phải sơ tán ngay!”
Hoắc Diên Xuyên căn bản không nghe thấy Chu Thiệu nói gì, anh nhất định phải tìm được Khương Ngư.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây