Hoắc Diên Xuyên nhìn Khương Ngư dứt khoát như thế, rõ ràng sắc mặt không chút biểu cảm nhưng lại có cảm giác ngửi được mùi dấm.
“Cô, sao cô có thể nói vậy chứ?”
Nhạc Hồng Linh từ nhỏ đã nổi trội, thứ mình muốn lấy chưa bao giờ không lấy được, càng không bị người “chỉ trích” như thế này.
“Quá thô tục, tôi là có ý tốt mà.”
Khương Ngư thản nhiên cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây