Nhìn dấu răng và vết cào trên cánh tay mình, anh không nhịn được chọc vào trán Khương Ngư.
“Cô nhóc, em là chó con phải không?”
Nhưng giọng điệu của Hoắc Diên Xuyên cũng không có vẻ gì là tức giận mà ngược lại, thỏa mãn ôm chặt người vào lòng.
Khương Ngư, em là của anh, suốt đời em chỉ là của anh thôi.
Khi Khương Ngư tỉnh lại, cô vẫn đang nằm trong vòng tay của Hoắc Diên Xuyên, thân thể như bị cán qua, đau đớn vô cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây