“Chỉ biết đòi tiền của anh cả con thôi.”
Tống Phương nói một câu nhưng cũng không hề tức giận, chỉ là vừa nghĩ đến tương lai tiền của con trai mình phải đưa cho một đứa con gái quê, Tống Phương đã cảm thấy khó thở.
Lúc trước khi con trai bà ta kết hôn, mấy chị em gái của bà ta ngoài miệng thì nói chúc mừng nhưng nhất định trong lòng không ít người cũng đang cười nhạo bà ta, rằng con trai bà ta xuất sắc như thế, thế mà không coi trọng được cô gái tốt nào ở Kinh Thị, chỉ có thể lấy một cô gái quê.
Tống Phương bởi vì cái này mà có ý kiến với ông cụ Hoắc, nhưng bà ta lại không dám chọc vào, chỉ có thể phát cáu với Khương Ngư.
“Cái này có là gì, mẹ, tiền này không tiêu cho con thì chẳng lẽ để Khương Ngư kia tiêu sao, còn không bằng đưa cho con tiêu cho rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây