“Ôi chao, tức giận rồi à, em không phải là con nít mà, lần này em đi một mình nên có mấy thứ còn chưa mua được đấy, đến lúc đó nhất định anh phải đi cùng em.”
Khương Ngư làm nũng.
Khương Ngư bình thường rất có chủ kiến, không tùy tiện làm nũng, đương nhiên Hoắc Diên Xuyên cũng không nói thêm gì. Quả nhiên cô nhóc này là khắc tinh của anh, tùy tiện nói một câu thôi cũng đã khiến anh bình tĩnh lại, làm sao còn nhớ được chuyện tức giận nữa.
Hoắc Diên Xuyên lấy đồ xuống, nghĩ tới lời Tống Phương nói trong điện thoại, bảo anh đưa Khương Ngư về nhà ăn Tết. Vốn dĩ Hoắc Diên Xuyên cũng không nghĩ nhiều, theo anh, năm đầu tiên sau khi kết hôn nhất định phải về nhà ăn Tết. Gia tộc nhà họ Hoắc cũng tương đối đông đúc, đến lúc đó vừa vặn để Khương Ngư nhận biết người trong nhà. Lúc trước kết hôn đúng là quá vội vàng, cũng khiến cho Khương Ngư phải chịu ấm ức.
Nhưng Khương Ngư mua nhiều đồ như vậy, chẳng lẽ không muốn về sao? Dù sao thì lúc trước cũng là Tống Phương, mẹ anh coi thường Khương Ngư, cô nhóc vẫn còn để ý à?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây