Phùng Xuân Ny hơi sợ hãi, chỉ sợ những người này làm ầm lên, đánh Khương Ngư, thân thể nhỏ bé này của Khương Ngư, căn bản không chịu được.
Cô ấy lập tức tiến đến bên cạnh Khương Ngư, thấp giọng nói.
“Em gái, em đi nhanh lên, đi tìm người tới, chị ở chỗ này chống đỡ.”
Trong lòng Khương Ngư cảm thấy hơi cảm động Phùng Xuân Ny chăm sóc mình như vậy nhưng Khương Ngư cũng không phải người sợ phiền phức, huống hồ thứ này, căn bản không phải do bọn họ sản xuất.
Khương Ngư khẽ vỗ tay Phùng Xuân Ny.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây