Nghe thấy Hoắc Diên Xuyên nói như vậy, trạng thái căng thẳng của Khương Ngư cũng bình tĩnh trở lại.
Hai người nằm song song ở trên giường, cũng không nói chuyện, chỉ nghe thấy tiếng thở của nhau. Khương Ngư lập tức trở mình, ban đầu Khương Ngư còn cho là mình sẽ không ngủ được, thế nhưng có một cái lò lửa lớn ở bên cạnh, thật sự khiến cô dễ chịu hơn không ít, chỉ trong chốc lát, Khương Ngư đã đi vào mộng đẹp.
Ngược lại là Hoắc Diên Xuyên, nhìn thấy bóng lưng của Khương Ngư, vừa rồi lời nói hung hăng bao nhiêu, hiện tại vả mặt đau bấy nhiêu, mùi vị trong veo trên người Khương Ngư không giờ khắc nào không nhắc nhở anh, anh thích Khương Ngư, muốn chiếm hữu cô, muốn sinh con dưỡng cái với cô.
Hoắc Diên Xuyên nhìn bóng lưng Khương Ngư một lúc, vừa định đi vào mộng đẹp, một giây sau, Khương Ngư lại xoay người, đối mặt với anh, tay chân cũng không còn thành thật như vậy nữa, Khương Ngư cũng không phải cố ý muốn chiếm tiện nghi của Hoắc Diên Xuyên, nhưng con người luôn luôn tìm kiếm chỗ ấm áp theo bản năng.
Khương Ngư chỉ cảm thấy bên cạnh là khí tức quen thuộc, người quen, hung hăng chui vào trong ngực Hoắc Diên Xuyên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây