Hoắc Diên Xuyên nhìn Khương Ngư ngủ say, trong mơ hồ, cũng biết Khương Ngư vẫn luôn chăm sóc mình, trong lòng vừa cảm động lại vừa có chút buồn cười.
Thật ra anh vẫn luôn biết, cô bé này, chẳng qua là mạnh miệng, nhưng tâm địa lại thiện lương hơn so với bất kỳ ai khác, về phần hôn sự ban đầu, trong lòng anh đúng là có chút mâu thuẫn, nhưng khi tiếp xúc với Khương Ngư, anh càng cảm thấy, Khương Ngư rất tốt, anh muốn sống chung mãi với cô. Sau này bọn họ còn có con, chuyện này trước đây Hoắc Diên Xuyên nghĩ cũng không dám nghĩ.
Hoắc Diên Xuyên nhìn thấy tóc Khương Ngư rơi loà xoà trên gương mặt, khẽ mỉm cười, nếu để cho những đồng chí nữ thích Hoắc Diên Xuyên kia nhìn thấy, chỉ sợ đều sẽ hét ầm lên.
Hoắc Diên Xuyên nhẹ nhàng vén tóc của Khương Ngư ra sau tai, cho dù động tác rất nhỏ nhưng Khương Ngư vẫn tỉnh.
“Anh tỉnh rồi à! Cảm thấy thế nào, khá hơn chút nào không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây