“Anh đang làm gì thế!”
Khương Ngư tức giận hỏi.
“Trên miệng cô còn dính vệt nước đường đỏ, tôi giúp cô lau thôi.”
Trên đầu ngón tay Hoắc Diên Xuyên vẫn còn lưu lại xúc cảm mềm mại kia, nhưng sắc mặt vẫn thản nhiên như cũ, nhìn thấy anh như vậy, Khương Ngư trái lại có cảm giác như mình đang chuyện bé xé ra to.
Chỉ có thể nói cộc lốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây