Hoắc Diên Xuyên cũng là quan tâm quá hoá loạn, chỉ muốn mua đồ cho Khương Ngư, dù trên xe Jeep của anh có áo sơ mi dự phòng nhưng anh cũng không kịp thay.
Tuy nhiên, đồ vẫn phải mua, Hoắc Diên Xuyên đỏ mặt bước tới quầy.
“Đồng chí, tôi có thể mua băng vệ sinh ở đâu? Hoặc là đai kinh nguyệt.”
Nhân viên bán hàng kinh ngạc nhìn Hoắc Diên Xuyên, nghĩ thầm người này đúng là không đứng đắn. Nhìn người đẹp trai như vậy nhưng sao lại đi đùa nghịch lưu manh đây. Dù nói lúc này đã tự do hơn trước, nhưng mấy thứ đồ dùng của phụ nữ như thế này lúc mọi người đi mua cũng là che che giấu giấu, hơn nữa đàn ông cũng sẽ không đến mua bởi vì cảm thấy xấu hổ, cũng thấy không đứng đắn. Nếu như một người đàn ông đi mua nội y của phụ nữ thì thật sự có thể bị nói một câu là đùa nghịch lưu manh rồi.
Nhưng ánh mắt Hoắc Diên Xuyên rất nghiêm túc, rất trong sáng, tuy khuôn mặt có hơi đỏ nhưng nhân viên bán hàng cũng nhìn ra được Hoắc Diên Xuyên không phải là loại người suốt ngày lang thang ngoài đường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây