Nghe vậy, Triệu Dĩ Nghiên thở dài: “Thời gian sao trôi chậm thế này? Con tưởng như chị Mã đã về nhà một năm rồi vậy."
Không ngờ chỉ mới có mười ngày thôi.
Lúc trẻ Lý Hoa có sự nghiệp riêng nên công việc rất bận rộn, từ nhỏ Triệu Dĩ Nghiên đã được Mã Lan nuôi lớn, vì vậy cô rất thân thiết với Mã Lan, mấy ngày nay Mã Lan đi, Triệu Dĩ Nghiên ngày nào cũng nhớ đến cô.
Lý Hoa cười gắp một cái đùi gà cho Triệu Dĩ Nghiên: “Nghiên Nghiên đừng sốt ruột, đợi chị Mã sắp xếp ổn thỏa chuyện ở quê rồi chắc chắn sẽ nhanh chóng trở về thôi. Nếu không được thì lúc đó mẹ sẽ gọi điện giục, chỉ là không biết làng của Chị Mã có điện thoại không."
Năm 1998, điện thoại ở nông thôn vẫn là một thứ rất hiếm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây