"Tất nhiên là đến tiễn hai người lên đường rồi." Mạc Như Yên cười khẽ.
Dưới ánh đèn gương mặt bà ta gần như không có chút máu. Rõ ràng bà ta đang cười nhưng lại khiến người ta cảm thấy một cảm giác u ám khó tả.
Rất đáng sợ.
Ánh mắt Chu Chấn Bang rơi vào cái chai nhựa trong tay Mạc Như Yên. Anh ta căng thẳng lên tiếng: "Rốt cuộc bà muốn làm gì? Giữa chúng ta đã kết thúc rồi, bà nhất định phải dây dưa không dứt sao?"
Mạc Như Yên không nói gì, chỉ ném chai nhựa trong tay xuống, lấy từ trong túi ra một bao diêm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây