Trình Dao đưa tay nhận ô, ngón út thon dài vô tình lướt qua đầu ngón tay anh, mặc dù chỉ là một động tác rất nhỏ, nhưng lại như dòng điện khiến Quyền Cửu Ngôn khẽ giật mình, giống như có một chiếc lông vũ nhỏ nhẹ nhàng quét qua trái tim anh. Đánh động tâm can, khơi dậy ngọn lửa, đột nhiên anh cảm thấy khô cả miệng lưỡi.
Nhận lấy ô, Trình Dao tiếp tục nói: "Tôi về trước, anh chú ý an toàn trên đường."
Quyền Cửu Ngôn khẽ gật đầu. Lên xe. Quyền Cửu Ngôn như biến thành một người khác, toàn thân bộc phát ra một khí chất khiến người khác không khỏi rùng mình, hoàn toàn khác với vẻ ngoài khi ở trong xe với Trình Dao, chú Lưu căng thẳng đến mức không dám thở mạnh. Quyền Cửu Ngôn lấy điện thoại di động gọi một cuộc điện thoại: “Điều tra xem hôm nay nhà họ Triệu đã xảy ra chuyện gì."
Giọng nói trầm thấp cũng lạnh lẽo đến cực độ. Trình Dao vừa bước vào sân nhỏ đã thấy Vương Vân đang ngồi trên ghế nhìn ra bên ngoài. Bà đang đợi mưa tạnh. Cũng đang đợi Trình Dao về. Thấy Trình Dao, Vương Vân lập tức đứng dậy: “A Dao!"
"Bà ngoại."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây