Lý Thục Ngọc hơi cau mày: "Em sợ là nếu em nhìn tiếp nữa thì một lát nữa sẽ bị bệnh tim mất, đứa nhỏ kia sao lại nấu ăn như thế chứ? Nhất định là đang lãng phí đồ ăn vô nghĩ thôi."
Vương Lỗi nhìn vào trong phòng bếp một cái: "Anh thì lại rất mong đợi vào tay nghề của A Dao."
Mặc dù sống chung với gia đình anh rể không nhiều nhưng Vương Lỗi cảm thấy Trình Dao là một đứa trẻ có chủ kiến, chắc hẳn cô sẽ không làm liều thế đâu.
"Vậy thì anh đợi đến khi thất vọng đi." Nói tới đây, Lý Thục Ngọc lại nói tiếp: "Anh biết khi nãy A Dao xào cái gì ở trong nồi không? Xào đường phèn! Nếu món xiên chiên của con bé mà ngon thì tên em, Lý Thục Ngọc sẽ viết ngược lại!"
Khẩu vị của người ở kinh đô cũng thiên nồng, cho nên đồ ăn xào của mọi người đều nhiều dầu và cay nhiều, cho dù là nấu canh thì có vẫn có vài gia đình bỏ hoa tiêu vào. Lý Thục chưa từng nghe qua nhà nào lại bỏ đường vào thức ăn, hơn nữ đường họ bỏ vào còn là đường phèn nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây