Mạnh Song là con út trong nhà, nên nhỏ hơn Quyền Chấn Đào mười lăm tuổi, từ nhỏ đã rất xuất sắc, du học nước ngoài từ sớm, sau đó định cư ở nước ngoài, vì công việc nên lần cuối cùng họ gặp nhau là vào một năm trước khi Quyền Cửu Ngôn và Trình Dao kết hôn.
Mạnh Song dẫn chồng và con trai về thì đã là ngày thứ ba.
"Cô, cô còn nhận ra cháu không? Cháu là Tiểu Song đây." Mạnh Song đứng trước mặt bà Quyền.
Bà Quyền bật cười: “Cô đâu có bị bệnh mất trí nhớ, sao lại không nhận ra con chứ?" Mạnh Song nhìn bà Quyền vẫn còn khỏe mạnh, lòng nhẹ nhõm hơn một chút, mẹ mất sớm, hồi nhỏ cô ấy thường đến nhà cô út ăn ké, vì vậy tình cảm với bà Quyền rất sâu đậm: “Cô út, cô cứ yên tâm dưỡng bệnh, đừng suy nghĩ lung tung."
"Được." Bà Quyền gật đầu, nắm chặt tay Mạnh Song, qua đôi mắt của cháu gái, bà như nhìn thấy người chị đã mất nhiều năm, bà tiếp lời: "Con và Charlie phải sống tốt, gặp chuyện phải thông cảm cho nhau, đừng cãi nhau, gia đình hòa thuận thì mọi chuyện đều tốt đẹp."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây