Lúc đi đường, Doãn Tuyết Kỳ còn không nhịn được thỉnh thoảng nhìn về phía Lục Lập Chính. Hắn nghiêm túc thận trọng, dáng vẻ chính khí, ghép với không khí náo nhiệt xung quanh lại có chút buồn cười.
Doãn Tuyết Kỳ không nhịn được, nhích lại gần phía Lục Lập Chính.
Nhận thấy hành động của Doãn Tuyết Kỳ, Lục Lập Chính liền lập tức phối hợp tránh ra một chút: “Làm gì vậy?”
Doãn Tuyết Kỳ chu mỏ một cái, biểu thị bất mãn với hắn. Nhưng cô cũng không tức giận, cũng nên tìm một cơ hội tiếp cận hắn mới được.
Ánh mắt Doãn Tuyết Kỳ khẽ động: “Lập Chính, tôi còn chưa ăn cơm đâu, tôi muốn ăn chè trôi nước!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây