Lục Lập Hành cười nói: “Trước đó cháu có từng lên đó chơi.”
Nhưng thời gian cụ thể thì hắn không nói.
“Được được được, cậu trai, cậu cần phải nỗ lực, về sau phải mở rộng việc buôn bán lên tỉnh thành, nếu không đợi chúng tôi về đây thì cũng không kịp ăn quýt nữa rồi.”
“Vâng, cháu sẽ cố gắng hết sức!” Lục Lập Hành gật đầu: “Đảm bảo hai bác có thể được ăn quýt! Hai bác cũng đừng quên giúp cháu tuyên truyền đấy!”
“Ha ha, cậu trai này, được rồi được rồi, chúng ta đi cứu người trước!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây