Lục Thiên Thiên đã chạy đến bên cạnh Cố Vãn Thanh. Nàng vốn muốn ôm một cái thật chặt, nhưng cuối cùng vẫn dừng lại. Cánh tay nhỏ rụt lại, cái đầu nhỏ rối bời giương lên, cười ngây ngô đối với Cố Vãn Thanh.
“Hắc hắc, chị dâu hai, Thiên Thiên rất nhớ chị ~ “
Khoảng thời gian gặp phải người xấu, mặc dù Lục Thiên Thiên luôn che chở Trương Tiểu Tiểu ở sau lưng nhưng mà nàng vẫn cảm thấy rất khó chịu. Nàng nhớ anh hai, nhớ chị dâu hai, nhớ Đại Hoàng, nhớ anh cả, anh ba và ba mẹ.
Thế nhưng khi đó bọn họ đều không ở bên người nàng.
Lục Thiên Thiên chỉ có thể tự nói với mình rằng, đừng sợ, phải nghe lời anh hai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây