Đương nhiên Lục Giang Hà sẽ không đa sầu đa cảm như Thương Thiên Lương, hắn còn mặt dày hỏi: “Sở giáo chủ, dù sao ta cũng đạt tới cảnh giới Võ Tiên rồi, ngươi có nghĩ đến lúc nào phân đất phong hầu Tứ Đại Ma Tôn không?”
Sở Hưu kinh ngạc nói: “Thực lực của ngươi bây giờ còn mạnh hơn Tứ Đại Ma Tôn năm xưa, sao phải để ý tới cách xưng hô như vậy?”
Lục Giang Hà lắc đầu, nói với giọng điệu sâu thẳm: “Đây là chấp niệm, ngươi không hiểu.
Năm trăm năm, cảnh còn người mất, ta khổ sở tu hành không phải muốn chứng minh điều gì, chỉ là muốn đoạt lại chức vị ma tôn từng đánh mất!”
“Vậy ngươi cứ chậm rãi ôm chấp niệm đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây