Diệp Hoan đậy bình lại trước, gọi Chiến Thần tới nói: “Chiến Thần, em ghi nhớ mùi vàng, bạc, sau này ngửi được mùi này thì nói với chị.” Sau đó có thể thường xuyên phát tài, Diệp Hoan bắt đầu mộng phát tài rồi.
“Hóa ra những thứ này là vàng, bạc.” Chiến Thần ghi nhớ lời dặn của chủ nhân: “Chủ nhân, em nhớ hết rồi, lần sau tìm được lại nói với chị.”
Ba đứa nhỏ tốn sức chuyển hai cái bình tới một nơi kín đáo do Diệp Hoan tìm, sau đó lại nhổ ít cỏ phủ lên che lại. Diệp Hoan suy nghĩ khá chu toàn, sợ lỡ như có người tới sẽ phát hiện có dấu vết, cô còn chôn cái hố đã đào dưới gốc cây lại.
Tuy như vậy không thể làm được tới mức không có chút dấu vết, nhưng lại có thể tránh được ánh mắt của phần đông người.
Thực ra Diệp Hoan không cần phải cẩn thận như vậy. Bây giờ là vụ thu, phần lớn thôn dân đều bận vụ mùa, vốn không có ai rảnh rỗi lên núi dạo. Cho dù có người lên núi, về cơ bản đều là trẻ con lên núi nhặt củi, chúng còn nhỏ, bình thường sẽ không phát hiện manh mối.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây