Xử lý xong bọn côn đồ, Kỷ đạo trưởng dẫn Diệp Hoan đến quán cơm ăn món xịn.
Trên đường, Diệp Hoan tò mò hỏi: “Sư phụ, lúc người đến công viên bói toán, có thể tính ra hôm nay sẽ gặp phiền phức không?”
Kỷ đạo trưởng bật cười, sau đó nói: “Diệp Hoan, làm nghề của chúng ta, cho dù có thể dự đoán được vận trình sau này, nhưng cũng sẽ không bốc quẻ cho mình mỗi ngày. Nếu tất cả mọi chuyện trong cuộc sống đều biết trước kết quả, con người sống còn có ý nghĩa gì nữa.”
Diệp Hoan nghĩ ngợi, cảm thấy lời của sư phụ rất có lý. Nếu cô học được xem bói, cũng sẽ không bói vận trình sau này của mình mỗi ngày, trừ phi cần thiết mới sẽ xủ quẻ. Huống hồ xem bói còn liên quan tới nhân quả, cũng không phải tùy tiện có thể bói ra được.
Kỷ đạo trưởng dẫn Diệp Hoan tới một quán cơm bình thường. Nói quán cơm bình thường, thực ra đây là quán cơm được cải tạo từ căn nhà gần đường, không phải là quán cơm lớn hào hoa lắm. Nếu Kỷ đạo trưởng có thể đưa Diệp Hoan tới đây ăn cơm, có lẽ đã từng tới hoặc hỏi thăm cơm ở đây ngon không trước rồi mới tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây