Đợi sau khi tế bái xong, Diệp Hoan nhìn ra cảm xúc của sư huynh hơi bất ổn, không khỏi an ủi anh: “Sau này còn có em ở bên anh.”
Nhiễm Hàn nói: “Nếu không gặp được sư phụ và em, anh còn không biết sẽ sống như thế nào.”
Có lẽ anh sẽ bị người nhà ghét bỏ, bị ném tới góc quái quỷ nào đó tự sinh tự diệt, không thể sống tới từng này…
“Sống đều phải nhìn về phía trước, chỉ cần sau này sống tốt là được.”
Nhiễm Hàn nghĩ tới sau này có sư muội ở bên anh cả đời, có lẽ họ còn sẽ có hai đứa con đáng yêu, không khỏi kỳ vọng vô hạn đối với tương lai. Chút tâm tư không thoải mái đó của anh lập tức biến mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây