“Vân Triết, con mua cho mẹ thêm năm lá bùa bình an, mẹ đưa con cả số tiền mua bùa lần trước.” Mẹ Lục muốn mua nữa, chủ yếu là sợ bùa bình an khó mua hoặc không mua được. Đây là bùa cứu mạng, nếu nhiều người biết, không phải càng có nhiều người mua? Chuẩn bị trước đồ tốt luôn không sai.
Nếu vợ thằng hai thật sự không muốn mua bùa bình an, vậy bà cụ mua cho họ dùng trước, không sợ một vạn chỉ sợ lỡ như. Không nể con dâu, cũng phải để ý con trai và cháu trai. Mẹ Lục mới bận tâm như vậy. Còn vì sao bà cụ không mua cho gia đình con trai cả, bởi vì bà cụ biết nhà con trai cả đều đang đeo bùa, căn bản không cần bà cụ lo.
Lục Vân Triết vội nói: “Mẹ, đã nói là hiếu kính mẹ và ba, sao có thể lấy tiền của mẹ?”
“Tiền của con cũng không phải lá gió thổi tới, còn có vợ con phải nuôi, cũng không thể tiêu lung tung. Tiền mẹ nên bỏ ra, mẹ không thể để con chịu thiệt.” Trong lòng mẹ Lục có cán cân, biết nên sắp xếp thế nào. Lần này bà mua bùa bình an giúp nhà thằng hai, sau này thầm tặng cháu gái một món trang sức, coi như huề.
Ít nhất ngoài mặt mẹ Lục sẽ giải quyết bình đẳng, không muốn trong nhà bởi vì tiền bạc mà loạn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây