Sau đó Lục Vân Triết rất nhanh nhìn thấy sư bá và sư phụ của Diệp Hoan, ông ấy nói cảm ơn hai người: “Đa tạ mọi người phí tâm tới giúp đỡ. Trước đây cũng nhờ mọi người chăm sóc Diệp Hoan, nếu không phải quá xa xôi, tôi đã sớm tới thăm cảm ơn rồi.” Ông ấy là thật lòng thật dạ, nếu không phải bây giờ tình hình đặc biệt, ông ấy nhất định sẽ mua quà tới nhà cảm ơn, chứ không phải nói suông.
Kỷ sư phụ nói: “Lúc đầu tôi thấy Diệp Hoan thiên tư tốt, mới nhận con bé làm đồ đệ, nói ra chúng tôi cũng có duyên phận sư đồ, cậu không cần quá khách sáo…”
Mấy người nói chuyện, rất nhanh đã tới rìa thôn. Họ nhìn thấy rìa thôn có một hộ dân, có hơi xa so với những hộ dân khác. Căn viện không lớn, có lẽ là ba gian phòng gạch ngói, nhưng là kiểu tường vây, họ không nhìn thấy tình hình bên trong.
Diệp Hoan nhìn thấy cổng đang mở, cô nói: “Hay là chúng ta đi vào hỏi căn nhà này thử?”
Lục Vân Triết lập tức nói: “Đi hỏi trước rồi tính.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây