Diệp Hoan nói với ba ruột: “Vâng, ba, vậy con và sư huynh đi trước, ba ở trong trận đợi là được.”
Hôm nay trời trong xanh, lúc này ánh nắng chiếu khắp mặt đất, Lục Vân Triết đứng dưới mặt trời, không hề cảm nhận được chút lạnh lẽo và tiêu điều của mùa thu, nhưng ông ấy thật sự lo lắng. Ông ấy đưa mắt nhìn con gái và Nhiễm Hàn rời đi, trái tim thấp thỏm, không hề an tâm một khắc nào, trừ phi có thể nhìn thấy bóng dáng họ quay lại lần nữa.
Diệp Hoan và Nhiễm Hàn đi thẳng tới tiểu viện dưới chân núi. Hai người đi tới trước viện, Nhiễm Hàn gọi Diệp Hoan lại.
“Sư muội, căn viện này đã bố trí trận pháp. Anh xem thử, có lẽ trận pháp của hắn không ảnh hưởng người bình thường, nhưng nếu chúng ta muốn đi vào, e là phải phá trận mới có thể vào.” Nhiễm Hàn quan sát kỹ rồi nói: “Có lẽ trận pháp này là sát trận âm dương nghịch chuyển khá âm độc, chỉ cần người tiến vào mang theo nguyên khí, sẽ khởi động trận này. Loại trận pháp này có thể tự hấp thu âm khí trên người phụ nữ và dương khí trên người đàn ông, mà sau khi âm dương kết hợp lại có thể hỗ trợ trận pháp vận hành, nếu người vào trận không tìm được tâm trận, sẽ bị hút sạch dương khí hoặc âm khí trên người, nếu như thế…Hơn nữa trận này còn bày bố sát trận, chúng ta phải phá trận trước mới có thể đi vào bắt người.”
Cực độ âm dương không cân bằng, người vào trận cũng mất mạng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây