Đợi Lục Vân Triết nhìn bóng dáng con gái biến mất mới định về nhà, không ngờ lúc này có người từ phía sau đi ra, ấm ức nhìn ông ấy hỏi: “Lục Vân Triết, anh nói anh không thích tôi, có phải là anh thích con gái trẻ trung xinh đẹp hơn không? Cô gái vừa nãy là ai, sao anh lại dẫn cô ta vào nhà? Có phải muốn…”
Lục Vân Triết vừa nghe bà ta suy đoán bừa bãi liền lo lắng, không màng phong độ và tu dưỡng của đàn ông, không hề khách sáo nói: “Thượng Tinh, cô đừng nói năng lung tung. Tôi không có bất cứ quan hệ gì với cô, cô không quản được chuyện của tôi đâu. Cô gái kia càng không phải người cô có thể đoán bừa, nếu tôi nghe được cô nói xấu cô gái đó, sẽ không tha thứ cho cô đâu.”
Thân là giáo sư có tính cách ôn hòa, Lục Vân Triết nhất thời thật sự không nói ra lời kịch liệt khó nghe khiến Thượng Tinh rút lui. Có lẽ chính vì thái độ ôn hòa từ chối, không trở mặt với người ta của ông ấy, Thượng Tinh mới mãi dây dưa với ông ấy.
“Hơn nữa tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi, tôi không thích cô, tôi chỉ thích vợ của tôi thôi, tôi còn muốn tìm con của tôi…” Lục Vân Triết nói tới đây thì ngừng lại, nhớ tới đã tìm được con gái rồi.
Ông ấy tiếp tục từ chối Thượng Tinh – người vẫn luôn dây dưa không rõ: “Tôi đã sớm nói tôi không thích cô, sau này cô đừng tới tìm tôi nữa. Hơn nữa phía vợ tôi đã có tin tức, tin rằng tôi sẽ nhanh chóng tìm được cô ấy về.” Lục Vân Triết vững tin đã tìm được con gái, chắc chắn ngày tìm được vợ cũng không còn xa nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây