Không nhắc những suy nghĩ của Diệp Hoan nữa, trưa nay, Nhiễm Hàn dẫn họ đi ăn vịt quay Đoàn Tụ Đức nổi tiếng nhất thủ đô. Sau đó anh ấy không muốn tiếp tục dạo khắp nơi cùng bọn họ, lại lén người khác lấy tiền cho Diệp Hoan: “Sư muội, chắc em biết anh không thích nơi đông người, cho nên tiếp theo không dẫn mọi người đi chơi nữa. Nếu mọi người muốn đi đâu chơi, có thể đi bằng taxi, tiền này em cầm lấy, coi như là giúp anh làm tròn bổn phận chủ nhà.”
Diệp Hoan cũng không phải không có tiền, đâu thể lấy tiền của sư huynh, cô vội vàng lắc đầu nói: “Sư huynh, em có tiền.”
“Em có tiền là tiền của em, đây là tiền tiêu vặt sư huynh cho em, cầm đi.” Sau khi nói xong, Nhiễm Hàn móc ra một xấp đại đoàn kết nhét cho Diệp Hoan: “Chiều nay anh có việc ra ngoài, mọi người tự nhiên.”
Thực ra dạo gần đây công việc của Nhiễm Hàn không bận, công việc của anh ấy khá đặc biệt, bận thì cực kỳ bận, nhưng rảnh ra lại không có việc gì làm, không cần đến đơn vị điểm danh gì. Anh ấy sợ người nhà sư muội không tự nhiên nên mới trốn đi.
Có thể nói, Nhiễm Hàn sư huynh là một người vô cùng chu đáo, cũng có thể thông cảm cho người khác, chẳng qua không giỏi biểu đạt mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây