Thực ra giá niêm yết của ba người không tính là cao, bởi vì khách tới tiệm của ông chủ Đường đều là người không thiếu tiền, lấy giá quá thấp không thể hiện được cái tốt của bùa. Bây giờ Diệp Hoan cũng chỉ muốn thử xem, cô từng nghĩ, cũng chỉ bán bùa với mức giá này trong mấy năm này, đợi sau này lạm phát, người giàu nhiều, giá bùa cũng sẽ tăng lên. Cô vẽ bùa cũng cần nguyên khí, mà nguyên khí của cô là dựa vào nhật nguyệt tích lũy tu luyện ra, cũng không phải khi không mà có, nên tăng giá thì phải tăng giá.
Ông chủ Đường và ông mập bày tỏ muốn mua bùa bình an tại chỗ, xem ra họ đều là người không thiếu tiền. Cho dù cảm thấy đắt nhưng so với an nguy của bản thân, mười nghìn tệ cỏn con có là gì. Nếu thật sự xảy ra ngoài ý muốn, mười nghìn tệ lại không mua được cái mạng nhỏ của họ.
Diệp Hoan thấy họ nóng lòng muốn mua, nghĩ ngợi nói: “Như vậy đi, chúng ta đều là người quen, tôi giảm giá 20% cho các chú, sau này mua thêm không có cái giá này nữa đâu.”
Diệp Hoan vốn muốn giảm 40% 50%, nhưng nghĩ lại, hình như trong này cô là người nghèo nhất, thật sự không cần thương chủ quầy mập và ông chủ lớn người ta, họ đều kiếm tiền nhiều hơn cô. Cho nên Diệp Hoan chỉ giảm 20%.
Nhưng bởi vì ông chủ Đường bỏ ra nơi giúp Diệp Hoan bán bùa, Diệp Hoan quyết định lấy 1% tiền bán bùa ra chia cho ông chủ Đường coi như chi phí thuê mặt bằng. Cô không thể dùng không địa bàn của người ta được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây