“Chị dâu.” Mặt Ninh Tịch tái mét, muốn xông lên giúp Trương Anh nhưng lại bị hai người đàn ông còn lại chặn lại.
Cô cảnh giác nhìn hai người, cố gắng bình tĩnh lại, cầm gậy gỗ lùi lại mấy bước, tránh xa xe ba bánh, không thể để xe ba bánh bị phá hỏng, càng không thể để xe ba bánh đâm vào cô, làm thương tổn đến con của cô.
“Tiểu mỹ nhân, lại đây, đến bên anh nào, anh sẽ thương em thật tốt.” Một người đàn ông tiến lên định túm lấy cánh tay Ninh Tịch.
“Cút.” Ninh Tịch gầm lên một tiếng, há miệng cắn vào bàn tay mà người đàn ông đưa tới.
“Á! Con thối, dám cắn ông đây.” Người đàn ông hét lên thảm thiết, mắng một tiếng, giơ tay lên tát Ninh Tịch một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây