Sự thấu hiểu của Lục Nam khiến Lục Bắc cảm thấy dễ chịu hơn một chút, cậu cũng không còn câu nệ, kẹp điếu thuốc, rít một hơi thật sâu, nghiêng đầu nhìn người anh trai đang đứng ngang hàng với mình: “Anh định hiến tủy cho bà ta thật sao?”
“Vẫn chưa biết có khớp hay không.”
“Nếu như khớp thì sao?” Lục Bắc cao giọng, vừa kích động vừa lo lắng hét lên: “Bà ta đối xử với anh tệ bạc như vậy, đối xử với chị dâu cũng vậy, còn suýt chút nữa khiến anh và chị dâu ly hôn, tại sao anh còn muốn hiến tủy cho bà ta?”
“Lục Bắc.” Lục Nam quát lên một tiếng, trong đầu hiện lên lời Tô Ninh Tịch từng nói với mình, vì không muốn Lục Bắc hiểu lầm mình thêm nữa, cậu đành cố gắng kìm nén cơn giận: “Anh biết bà ấy đã làm những gì, nhưng bà ấy sinh ra anh là sự thật, tối nay em cũng thấy rồi đấy, bà ấy trực tiếp quỳ xuống cầu xin anh, nếu anh từ chối, người khác sẽ nói gì?”
“Chúng ta nói cho mọi người biết bà ta là người như thế nào…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây