“Anh sẽ không để em bị bà ta…”
“Dương Ngọc Cầm, mày là đồ tiện nhân, đồ tiện nhân…”
Dương Ngọc Cầm còn chưa dứt lời, Dương Ngọc Phượng đã lao tới túm lấy tóc bà.
Lục Chính Hải nắm lấy tay Dương Ngọc Phượng, sắc mặt đen như mực, vị thầy giáo nho nhã, lịch sự Lục Chính Hải lần này là thật sự bị chọc giận, câu chửi thề chưa từng thốt ra khỏi miệng cũng bật ra: “Dương Ngọc Phượng buông tay, mẹ kiếp bà còn không buông tay, tin tôi đánh chết bà không.”
“Tránh ra.” Dương Ngọc Phượng cũng tức giận, dùng tay còn lại đẩy Lục Chính Hải ra, hai tay cùng lúc như thề phải quyết một phen sống chết với Dương Ngọc Cầm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây