Cô chỉ là đi trước một bước, chỉ là cho nhiều hơn một chút, đối xử với anh ta tốt hơn một chút mà thôi.
Đương nhiên, cô dám làm như vậy cũng là bởi vì Chu Vương Long là người xứng đáng để cô làm như vậy, bất kể là thủ đoạn hay nhân phẩm của anh ta đều xứng đáng để Tô Ninh Tịch cho anh ta cơ hội này.
Đợi Tô Ninh Tịch bọn họ nói chuyện xong cũng đến giờ tan ca, trong khoảng thời gian đó, Lục Nam không hề tỏ vẻ khó chịu, yên lặng ngồi bên cạnh cô, thỉnh thoảng cũng đưa ra một số ý kiến.
Nói chuyện công việc xong, Tô Ninh Tịch lại gọi điện thoại cho Từ Ái Linh, nói cho Từ Ái Linh biết suy nghĩ của bọn họ, Từ Ái Linh đối với Tô Ninh Tịch cũng là trăm phần trăm nghe theo, căn bản không hề do dự liền đáp ứng.
Mấy người đi xuống lầu thì nhìn thấy Lục Chính Hải và Dương Ngọc Cầm, hai người đứng ở bên ngoài phân xưởng sản xuất phát kẹo cho từng công nhân tan ca, công nhân nhận được kẹo đều rất vui vẻ, nhìn dáng vẻ hẳn là đã nói một số lời chúc phúc, Dương Ngọc Cầm cười ngại ngùng, trên mặt Lục Chính Hải vẫn luôn nở nụ cười nói chuyện phiếm với công nhân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây