“Cảm ơn bác sĩ Tô.” La Vũ Hồng kích động không thôi, ông ấy cứ nghĩ đời này mình sẽ sống như vậy, không ngờ lại có ngày mình được cầm dao mổ.
“Cứ chờ bác sĩ La cầm lại dao mổ rồi hẵng cảm ơn tôi cũng chưa muộn.” Tô Ninh Tịch mỉm cười, đứng dậy “Mời đi theo tôi đến phòng châm cứu.”
Lúc châm cứu cho La Vũ Hồng xong đi ra ngoài, Lục Nam đang ôm hai đứa nhỏ đi tới, hai đứa nhỏ ngồi trên cánh tay anh, hai bàn tay nhỏ mũm mĩm ôm lấy cổ Lục Nam, bi bô không biết đang nói gì.
Cẩm Bảo dường như rất bất mãn vì cổ của ba bị anh trai ôm mất nhiều hơn, bĩu môi lấy đầu húc vào Niên Bảo, ư ử phản đối: “…Ba…”
“Ơi!” Tô Ninh Tịch kinh ngạc kêu lên, bước nhanh về phía trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây