“Chỉ có kẻ làm ác đa đoan mới bị trời phạt, đời này tôi đã cứu rất nhiều người, cứu vãn vô số gia đình, ông trời sao có thể cho phép những kẻ độc ác như các người trả thù tôi.”
Nói xong, Ninh Tịch không nhìn Ninh Quyên nữa, xoay người bỏ đi.
Chen ra khỏi đám đông, Từ Ái Linh và Vân Tử Nhàn một trái một phải đi bên cạnh Ninh Tịch, lúc trước còn líu ríu nói chuyện Vân Tử Nhàn cũng nhìn ra Ninh Tịch và hai người phụ nữ kia có thù oán, lúc này cũng không nói nhiều, chỉ thỉnh thoảng nhìn cô hai cái, muốn hỏi gì đó nhưng lại không dám hỏi.
Từ Ái Linh cũng rất yên lặng, cô ấy không nói chuyện là vì không biết Vân Tử Nhàn đột nhiên xuất hiện là ai, những lời kia chắc chắn không thể hỏi trước mặt Vân Tử Nhàn được.
“Ái Linh, mua quần áo xong chưa?” Ninh Tịch mỉm cười nhìn Từ Ái Linh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây