“Mấy người muốn gì, ra ngoài, ra ngoài hết đi.” Bác Lý vội vàng giữ chặt cửa, lớn tiếng quát: “Tôi không cần biết mấy người đến đây làm gì, nhưng bây giờ cậu chủ và cô chủ nhà tôi còn chưa dậy, ai cũng không được vào.”
Nói xong, mặc kệ đám phóng viên đang gào thét ầm ĩ, bác Lý đóng sầm cửa lại, ông dựa người vào cánh cửa thở phào nhẹ nhõm, đưa tay lên lau mồ hôi trên mặt.
May mà người mở cửa là mình, nếu mà là Tiểu Lục với Tiểu Thẩm, hai đứa nhỏ đó mở cửa ra thì chẳng phải bị đám người này chen lấn xô đẩy cho ngã sấp mặt ra đấy à!
Bên ngoài có người canh chừng nên bác Lý không dám mở cửa, ông cầm chổi quét sân rồi đi chăm sóc vườn hoa, dạo gần đây tuy thời tiết không còn oi bức như trước nhưng đám hoa cỏ này trồng ngoài sân thì vẫn phải tưới nước đều đặn hàng ngày.
Thấy Lục Bắc và Thẩm Thư Hành bước ra khỏi hoa viên, biết là hai người họ lại chuẩn bị ra ngoài chạy bộ buổi sáng, ông vội vàng bỏ dở công việc đang làm, chạy đến chỗ bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây