“Thật là đáng yêu! … Ồ … Cháu tên là Niên Bảo phải không? … Ồ … Cháu muốn nói gì với bà nào? …” Dương Ngọc Cầm dịu dàng nói chuyện với đứa nhỏ trong lòng.
Lục Bắc ở bên cạnh lên tiếng đính chính: “Phải gọi là cô ạ.”
Dương Ngọc Cầm bật cười: “Phụt! Tôi đều hơn bốn mươi rồi, phải gọi là bà rồi!”
“Á!” Lục Bắc ngượng ngùng gãi đầu, tại sao anh lại thấy người phụ nữ trước mặt này trông chỉ mới hơn ba mươi tuổi chứ!
Tô Ninh Tịch cười nói: “Cô Dương dưỡng da tốt nên nhìn trẻ hơn tuổi thật đấy ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây