Cuối cùng sau khi Vu Phi Phi nói xong, Ninh Tịch cũng hoàn hồn từ trong khiếp sợ: “Rốt cuộc ai nói với cô, tôi và Lục Nam là sống chung bất hợp pháp, con cái nhà chúng tôi là con hoang?”
“Ý cô là sao? Cô và anh ta kết hôn rồi, không, không thể nào.” Vu Phi Phi đột nhiên đứng bật dậy, nhưng rất nhanh lại chậm rãi ngồi xuống: “Anh ta không thể kết hôn với cô được, bố tôi chưa giúp anh ta nộp đơn xin kết hôn, không có đơn xin kết hôn thì anh ta không thể nào lấy được giấy chứng nhận kết hôn.”
Ninh Tịch còn chưa kịp lên tiếng, Vu Phi Phi đã gào lên: “Anh ta cũng không thể kết hôn với cô, cô chỉ là một cô gái quê mùa chẳng hiểu gì cả, cô xấu như vậy, cho dù anh ta thật sự muốn kết hôn, cho dù là tìm Ninh Hồng cũng không thể tìm cô…”
Câu nói tìm Ninh Hồng cũng không thể tìm cô tcoi như đã dồn nén hết tất cả sự kiên nhẫn của Ninh Tịch, cô bỗng đứng phắt dậy, giọng nói lạnh lùng đến cực điểm: “Hình như cô là Vu tiểu thư thì phải! Cô nghe cho rõ đây, tôi và Lục Nam là vợ chồng hợp pháp, con cái chúng tôi cũng không phải con hoang gì hết, còn nữa…”
“Kết hôn rồi thì đã sao, chỉ cần một câu nói của bố tôi, anh ta sẽ phải ly hôn với cô, trừ khi anh ta không muốn leo lên cao nữa, trừ khi anh ta muốn vứt bỏ vị trí hiện tại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây