“May mà là con ruột, không thì chắc chắn anh không thèm quạt cho người ta lấy một cái đâu nhỉ.”
Ninh Tịch bất đắc dĩ lầm bầm một câu rồi cầm lấy cái quạt phe phẩy cho con.
“Con cái không quan trọng bằng vợ.” Tuy anh cũng rất yêu thương hai đứa con, nhưng so với vợ thì chắc chắn vợ quan trọng hơn.
Ninh Tịch liếc anh một cái không nói gì nữa, còn có thể nói gì được cơ chứ, chẳng lẽ lại nói anh nên coi trọng con cái hơn sao?
Ninh Tú Hà và Lục Bắc cũng chẳng bao lâu sau đã rửa mặt xong quay lại, vì lý do an toàn, Ninh Tú Hà ngủ giường trên, Lục Bắc ngủ giường dưới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây